Khi buông tay một bạn mình vẫn tồn tại yêu, thời hạn đâu thể chữa trị lành vết thương cấp tốc chóng, nỗi bi lụy ùa về khi đi qua những tuyến đường quen, mọi góc phố quen, những mùi vị quen, phát hiện một bóng hình quen, một góc nhìn quen, lúc ấy kí ức như ngọn lửa làm cho bùng lên nỗi ghi nhớ như xé lòng, như thấu tận trung khu can. Stt buồn – em nhớ anh tình nhân cũ, hãy cảm nhận các nỗi bi thảm ấy.

Bạn đang xem: Stt em nhớ anh người yêu cũ


*

 

Người cũ ạ, em đã nhớ anh! Em không thích dối lòng bản thân thêm nữa. Để cho em được lưu giữ rồi em đang quên thôi. Em tin là thế... 

 

 

Người cũ ạ, đã lúc nào anh nghĩ gồm ngày mình call nhau như thế? Đến dịp rồi, em nghĩ về vậy. Bọn họ giờ chỉ còn có thể điện thoại tư vấn nhau là bạn cũ nữa thôi. Họ từng cùng thay tay nhau đi qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông nhưng mà nghiễm nhiên ko thấy thời dan dài đẵng. Sao lúc này chỉ không sang hết ngày thu mà em thấy nó quá dài. 

 

 

Em ghi nhớ anh, người yêu cũ ạ! vị quên nhau là vấn đề chẳng thể, bởi mấy ai dắt nhau qua thương lưu giữ mà bỏ mặc được nhau… buộc phải nỗi nhớ anh, bản thân em cần thiết nào kiểm soát.

 

*

 

Người cũ ạ, em sẽ nhớ anh! Em không muốn dối lòng mình thêm nữa. Để cho em được ghi nhớ rồi em đang quên thôi. Em tin là thế, rồi sẽ tới một thời điểm nào đó trong cuộc sống em đã nhớ về anh, về số đông kỉ niệm vẫn qua nhưng mà mỉm cười vị một tình thương son trẻ em dẫu ko thành nhưng lại vẫn đẹp lung linh. Đâu đó em mong muốn hỏi anh rằng: người cũ à, anh có nhớ em không? 

 

 

Những trời mát mẻ rào, em lại lưu giữ về anh, ghi nhớ cái giọng nói trầm ấm, đa số cử chỉ thân mật dù chỉ bằng những icon vô tri. Tuy vậy giờ đây, tất cả đã lui vào dĩ vãng như chưa từng có bởi...mình chỉ là tình nhân cũ.

 

 

Em ghi nhớ anh, tình nhân cũ ạ!

Nhớ gần như ngọt lành của tình yêu quãng đời đầu nhớ những nụ cười của mùa hạnh phúc cũ. Nhớ những chiếc nắm tay, nhớ các cái ôm đã lùi về quá vãng… Nhớ, nhằm biết mình đã yêu như thế...

 

 

Em vẫn miên man với bao cảm hứng không hotline thành tên mà rất có thể do mùa thu chạm vào lòng làm cho em xao xuyến. Bao đáng nhớ chẳng hẹn nhau sao nó cứ ùa về... Em nhặt nhạnh, từng kỷ niệm từng kỉ niệm một chuyển lên ngắm nghía mà lại chẳng gọi sao tất yêu cất tức thì đi được nhưng chỉ mong mỏi ôm không còn vào lòng. 

 

*

 

Em lưu giữ anh, tình nhân cũ ạ!

Bởi quên nhau là vấn đề chẳng thể, vì chưng mấy ai dắt nhau qua thương nhớ mà bất chấp được nhau… bắt buộc nỗi lưu giữ anh, bản thân em cần yếu nào kiểm soát. Người đã cũ rồi, em dành được quyền nhớ nữa không?

 

 

Em mong mỏi gọi thương hiệu anh lần nữa xem ở đâu đó anh tất cả giật bản thân như khi yêu nhau anh vẫn thường nói chúng mình như tất cả thần giao giải pháp cảm cơ mà sao chẳng thấy gồm lấy một tiếng vọng nào.

 

 

Em nhớ anh, người yêu cũ ạ!

 Chỉ là thảng hoặc em ghi nhớ vậy cơ mà thôi. Tất cả lẽ, em sẽ nhớ em của các ngày xưa. Có lẽ, em vẫn tiếc em của các tháng ngày yêu thương như cơn say của tín đồ nghiện rượu. Bao gồm lẽ, em đang ảm đạm em của không ít phút giây xốc nổi, sẽ trót buông tay mà thiết yếu lấy được về.

Xem thêm: Làm Cách Trị Ho Trẻ Em, Cách Điều Trị Nào Hiệu Quả? Phương Pháp Chữa Ho Hiệu Quả Cho Trẻ

 

 

Chia tay cũng rộng 6 mon rồi, hôm nay, em lại ghi nhớ về anh. Không hiểu nhiều đó call là "tình cảm định kì" vì thấy mưa xuất xắc "xiêu lòng" bởi sự níu giữ trước cơ của anh..?... Đôi thời gian em cũng cần thiết hiểu nổi. 

 

 

Em lưu giữ anh, người yêu cũ ạ!

 Có nhớ nghìn lần, vững chắc cũng vậy nhưng thôi. Ngày hôm qua, dài lâu là ngày hôm qua. Ngày hôm nay, em chỉ biết ngồi trên đây để hotline tên nỗi nhớ. Nhớ vơ vẩn, rồi lại nhớ đậm sâu. Mà lại đó không hẳn tình yêu, cho nên nó chắc là sự việc nuối tiếc… Nó là phần kí ức mà bạn ta không thích quên và người ta, sẽ cố ý nhớ đến.

 

 

Nỗi nhớ rất đẹp nhất, là nỗi nhớ hướng tới người mình yêu. Còn nỗi lưu giữ về ngày xưa, là nỗi nhớ đính kèm niềm đau mà lại dài mãi… Em không phản bội ai, đề xuất em đang nhớ anh thêm nhiều, các nữa. Em chỉ nhớ, vậy thôi.

 

 

Nhớ người yêu cũ ko nhắn tin … không điện thoại thông minh … … không phải là sẽ quên …! ko hỏi thăm … không thân thiện … … không hẳn là ko nhớ …! nhưng mà … chỉ cần … sợ hãi … … Sợ fan ta trả lời một cách miễn chống … … sợ hãi sự xuất hiện của mình sẽ có tác dụng phiền tới cuộc sống đời thường của ai kia …

 

 

Em nhớ anh, người yêu cũ ạ!

 Có hầu như nỗi nhớ thiên nhiên kéo mang đến dù trong trái tim đã nguội giá tình yêu. Có những nỗi nhớ như tự nhiên phải thế. Gồm có nỗi nhớ dễ dàng khiến fan ta ảm đạm đến chông chênh… gồm có nỗi nhớ, lẽ ra buộc phải chấm hết, dẫu vậy cứ vĩnh cửu lê thê…

 

 

Anh à, hôm nay, anh có tín đồ mới cùng anh sắp tới cưới. Vậy đấy, còn em, vẫn là cô bé bỏng yêu anh như ngày nào. Em đang yêu anh đến điên cuồng, đã có lần muốn bị tiêu diệt đi được vì yêu anh. Tuy thế được đồng đội động viên, em sẽ vượt qua, em nỗ lực sống vì phiên bản thân, không lúc nào tha thứ đến anh và không bao giờ rơi nước mắt vì anh nữa.

 

*

 

Em không thể diễn tả nổi xúc cảm nhớ anh thời gian này do trái tim em như đang rỉ máu, nước mắt đã nghẹn đắng cổ họng. Em vùi bản thân vào chăn, suy nghĩ về phần lớn kỉ niệm sẽ qua, suy nghĩ về phần đông ngày bọn chúng mình yêu thương nhau tha thiết cùng em lại khóc nức nở như một đứa phụ nữ chưa khi nào được khóc.

 

 

Mỗi lần em cô đơn, em lại tìm tới bạn bè, rỉ tai với họ, đi cà phê với họ. Em thâm nhập vào nhiều hoạt động, cố gắng làm mọi việc để search niềm vui. Em cảm thấy đơn độc giữa đại dương người, nhưng vẫn nỗ lực cười thật tươi để cảm xúc cuộc đời này sẽ không bạc bẽo.

 

 

 “Đôi khi chúng ta nhớ một người đã cũ chưa hẳn vì bạn muốn họ trở lại trong cuộc sống thường ngày của mình. Chỉ vày hoài niệm cũng là 1 phần trong hành trình dài đi tới nhưng thôi.”

 

 

Em ngay sát như không hề nhớ mình là ai nữa, chỉ nhớ tới hình ảnh đồng đội tay vào tay với người bọn ông mình yêu. Chỉ nhớ hình ảnh người ta ấm áp bên nhau vào mùa đông lạnh giá. Mùa đông năm đó, em cũng đều có anh, được anh yêu thương thương cùng chiều chuộng, nhưng ngày đông năm nay, em vẫn lại lạnh ngắt một mình, lạnh lẽo cả trong thâm tâm em nữa anh ơi.

 

 

Lời kết: Em ghi nhớ anh, tình nhân cũ ạ! tất cả ai tự khước từ được bản thân sẽ nhớ một fan rất đậm sâu, hay nhớ về một fan chỉ nhoáng qua như là cơn gió. Em lưu giữ anh vậy đấy, ghi nhớ như một lẽ hiển nhiên!